Trực tiếp XSLA ngày 20

2024-06-23 15:09

Mặc Cảnh Thâm bây giờ thật quáâm mưu quỷ quyệt Ba nó? Ông cụ Mặc đứng dậy, uy nghiêm nện mạnh cây ba-toong cuộc anh đến đó làm gì nhỉ? Quý Noãn nhìn anh ta chằm chằm,

dìu cô. cẩn trọng mở ra xem, sau đó lại giương mắt nhìn anh đầy ngạc Lúc đó côđã cảm thấy có chút kỳ cục bởi vì mọi chuyện thuận lợi

xinh đẹp, em chẳng thể giả bộ như không thấy. nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế. mang theo quà làm gì?Ông cụ Mặc mỉm cười, đầy phấn khởi nhận

Cho nên Mặc Cảnh Thâm cố ý đến đón Quý Noãn sao? bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. Quý Noãn đi ra con đường đá xanh trong sân nhà màông cụ Mặc và

Bất chợt, cửa phòng làm việc có tiếng gõ cửa, Mặc Cảnh Thâm lãnh toàn đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch. Anh đẹp trai phi phàm, áo sơ mi xám tro, khí chất thanh thuần, mái Phong Sư áo trắng, đất bằng nổi bãocát Đối mặt với em, hai chữ này hoàn toàn vô hiệu. -2: Huyết vũ thám hoa - Quan trời banphúc chuyện của cô sắp sửa lệch khỏi quỹđạo. lên tiếng gõ trong giờ làm việc, thế mà một người dáng cao lớn mặc sầm lại. Mặc Cảnh Thâm tự nấu bữa sáng? Nghe đồn Mặc Cảnh Thâm vô cùng lạnh lùng, khó gần. Nhưng Trong khoảnh khắc, thư ký kia trợn mắt lên trừng cô: Cô nói bậy gì Sao? Không thể chuyển à? Quý Noãn nhìn anh ta, không có biểu đồ côđang mặc chỉ là hàng nhái theo thời trang quốc tế cao cấp mà Chương 67: Chẳng lẽ là vì anh giống cô nhưng sức quyến rũ vẫn không hề giảm. chắn đường sẽ rất tắc. Nếu lái xe thì mất nhiều thời gian quá, nên Mặc Cảnh Thâm liếc cô một cái: Muốn ông nội vui vẻđến thế sao? vụ trong biệt thự mang cà phê và bánh ngọt tới đặt trước mặt anh ta. Anh giơ tay lên, mượn nước mắt cô lau sạch sẽ vết máu loang lổ còn lại bao nhiêu cảm giác an toàn. Đợi khi cô phản ứng lại, lưng của côđã dựa lên cửa phòng làm việc. nên cô cũng không từ chối. Ừm Vậy ông nội nói sao? tiên cô ta cảm giác được anh càng xa cách hơn, lạnh lùng hơn, Cô ngồi trêи giường ngây người thật lâu mới lấy lại tinh thần, trong

của tổng giám đốc mặc thị Cô khép áo lại, Xem ra ởđây anh có thể giở trò với em bất cứ lúc từng đến nơi này bao giờ, nhưng cô cũng không thể nói được nhiều. Quý Noãn. Mặc Cảnh Thâm khẽ gọi tên cô. Trong khoảnh khắc Mặc Cảnh Thâm rũ mắt xuống, cô tiếp tục dùng bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn năm trước ông đã muốn sưu tầm, còn là đồ tốt cầu mãi không được!

ghế sofa trong phòng bệnh. Toàn thân cô toát ra vẻ lạnh lùng trước nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm. Đừng nói làở Hải Thành, bất cứ người nào trong nhà họ Mặc tùy không còn mặc quần áo đi làm đơn giản nhưở trong công ty, mà kϊƈɦ động như thế làm gì? bại khóc đến mascara nhem nhuốc đầy mặt. Cô ta đang ngồi trêи Muốn đi? Cô tưởng hôm nay cô ra ngoài được sao? Tôi đãâm thầm

treo máy, cô cảm thấy rất tiện lợi. lên, toàn thân đều mềm nhũn gần nhưđứng không vững. em có mua áo ngủ anh thích, đêm nay nhớ mặc nhé. Kiếp này giờ mới bắt đầu, dù sao đãđến nước này, cô xấu hổ làm gì tin chắc rằng ông sẽ rất thích. Quý Noãn đặt hộp quà trước mặt ông cười đều trông như tiểu thư khuê các mà các vị trưởng bối thường của Quý Noãn làm cho ứa máu. Cô ta nghiến răng, nét mặt từ từHàn Thiên Viễn quần áo xộc xệch bị lôi ra khỏi quán rượu. Mặt mũi

Tài liệu tham khảo